Hoa sinh nhật – Món quà có một không hai từ anh trai
Chiều hoàng hôn tím nhẹ, nắng ngả màu buông dài trên nền sân trước nhà. Cái Na ngồi thơ thẩn nhìn theo những dải bông lau đang đu mình theo gió, lòng miên man nghĩ về hình ảnh thằng Vỹ – anh trai nó lúc trưa đi học về hăm hở khoe cái thiệp mời sinh nhật rõ là đẹp. Nó nghĩ về cái bánh kem béo ngậy và những bông hoa sinh nhật thật lung linh, xinh đẹp nhất, nếu mà nó cũng được có mặt ở đấy thì chắc là sung sướng phải biết.
Không nhầm lẫn thì cũng chỉ còn hơn một tháng nữa là tới sinh nhật của Na. Suốt gần 7 năm cuộc đời, nó chưa từng được tổ chức sinh nhật, lần duy nhất được biết đến bánh kem là sinh nhật người chị họ ở xa vào năm ngoái, nó được bố mẹ cho lên tỉnh chơi ít hôm ở nhà bác. Nó vẫn còn nhớ như in đó là một cái bánh sinh nhật màu tím rất to, và kèm theo đó là rất nhiều hoa sinh nhật được bày trí vô cùng bắt mắt, chị họ nó bảo: “Đấy là mẫu bánh sinh nhật đẹp nhất đấy!”.
Xem Thêm: Hoa Và Bánh Sinh Nhật Nỗi Nhớ Vô Hình
Vì điều kiện gia đình còn khó khăn nên những bữa tiệc chúc mừng sinh nhật đối với anh em cái Na quả thật quá xa vời. Thế nhưng, đó không phải là lý do khiến nó ngừng suy nghĩ về việc đó. Na ao ước một ngày, được mẹ tận tay chuẩn bị, trang trí cho một chiếc bánh sinh nhật bằng hoa quả tươi, mà hoa sinh nhật gì nhỉ?… Uhm, hoa sen có được chăng?
Na luôn yêu thích sắc hồng tươi thắm trên những cánh sen nõn nà, nhưng nghe chừng bánh kem bằng hoa sinh nhật hồng đỏ sẽ hợp lý hơn. “Đúng rồi, như vậy đẹp hơn”, Na tự nghĩ và tự ngồi cười một mình.
Vỹ tất tả chạy từ ngoài cổng vào nhà, bình thường anh chàng còn ở tận đầu làng đá banh với lũ bạn nhưng hôm nay thì chả thiết bóng bánh gì cả vì đã có cái hẹn sinh nhật, trên tay còn cầm mấy nhánh hoa sinh nhật hồng xanh tươi rói, trông thật đẹp mắt.
Nhìn thấy Na đang ngồi thơ thẩn, Vỹ biết ngay cô em gái đang nghĩ gì, tính tới tính lui, chàng ta quyết định đi một mạch vào nhà lấy đồ đi tắm, vì xét cho cùng Vỹ cũng chả có câu an ủi nào mà nghe thấm được trong giây phút này.
Khi chuẩn bị tươm tất, Vỹ hồ hởi bước ra khỏi nhà và dĩ nhiên là cái Na vẫn còn đang ngồi đấy. Thấy em, Vỹ không lỡ đi vội mà hỏi với lại:
– Na đi ăn sinh nhật với anh không?
Na đáp:
– Xì…Bạn anh chứ có phải bạn em đâu. Với em làm gì có quà chứ?
– Ôi dao, bạn thân anh mà lo gì. Anh có lên nhà bác Thắng xin hoa hồng làm quà chúc mừng sinh nhật bạn đây rồi, nhiều lắm. Na đi anh chia ra làm hai, thế là ai cũng có quà, hề hề. Vỹ đáp lại.
Ngập ngừng chừng một phút, cái Na đừng phác lên:
– Thôi, anh Vỹ đi dự sinh nhật bạn đi, em không đi. Em vào nhà nấu cơm cho mẹ.
Nói rồi nó chạy một hơi ra sau bếp, để mặc Vỹ vẫn còn đang bần thần. Thế nhưng, tiếng mấy đứa bạn của Vỹ đã réo ầm ĩ trước cổng (chúng nó rủ nhau đi ăn sinh nhật chung cho vui). Vậy là Vỹ đành phải quay mặt bước đi.
Tối đó ăn cơm xong, Na không xem phim hoạt hình như thường nhật mà leo lên giường đi ngủ sớm. Nó lẩm nhẩm trong đầu ý nghĩ: Chắc giờ này anh Vỹ đang vui lắm, được ăn bao nhiêu là bánh kẹo, sinh nhật chắc chắn sẽ có nhiều hoa được tặng và nhiều thức ăn ngon nữa. Thích thật!
Cứ miên man như vậy rồi Na thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ, Na thấy mình được bố mẹ tổ chức sinh nhật, trong buổi tiệc còn có cả một cái bánh kem thật to mà bố mua tận chỗ tiệm Anh Hòa – Láng Hạ nữa, Na mặc một chiếc váy thật lộng lẫy, y như nàng công chúa trong câu chuyện mà bà vẫn thường hay kể và nhận rất nhiều quà từ các bạn của nó. Thế là Na chìm vào giấc ngủ với nụ cười thật tươi, thật hạnh phúc.
Sáng hôm sau ngủ dậy, lúc này bố mẹ đã đi ra ngoài đồng, Na đánh răng xong rồi xuống bếp lấy cơm mẹ đã nấu sẵn để ăn sáng thì thấy có một cái bát con được úp lại cẩn thận để ngay trên bàn. Nó đinh ninh là đồ ăn mẹ chừa lại cho nó lên nhanh nhẹn mở ra, thật bất ngờ, trước mặt Na là một miếng bánh kem thơm ngon mà nó hằng ao ước. “Sao nó lại ở đây nhỉ?”
Chưa khỏi sững sờ vì bữa sáng ngoài mong đợi thì Na đã thấy tiếng của Vỹ gọi với ngoài sân, nó vội chạy ra và không quên mang theo miếng bánh sinh nhật. Trước nhà, anh nó đang vung vẩy bông hoa hướng dương rực rỡ, đưa qua đưa lại như để thu hút sự chú ý của nó. Na gọi:
– Anh lại lên nhà bác Thắng xin hoa hả? Anh đi ăn sinh nhật ai nữa thế?
Vỹ giẫy nẩy:
– Làm gì có. Hoa này anh hái ngoài đầu làng, đẹp không? Anh cho Na đấy.
– Sao lại hái cho em?
– Thì coi như anh tặng trước sinh nhật. Hề hề, phần bánh của anh hôm qua mang phần về cho Na đấy, và giờ anh tặng Na bông hoa đẹp nhất thế giới này nữa. Thế là đủ cả nhé!
Quả thật từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ Na chưa từng thấy món quà sinh nhật nào từ hoa và bánh mà độc đáo hết nấc như vậy, nhưng đó là tất cả sự yêu thương mà ông anh quý hóa đã dành cho nó. Na tự dưng cảm thấy trong lòng có cái gì dâng trào thật mạnh, và nó cứ đứng đó nhìn anh, chẳng nói cũng chẳng đáp gì.
Vỹ thấy vậy đâm ra ấp úng, nhưng rồi cái miệng nhanh nhảu của cậu lại không ngừng luyên thuyên:
Này nhớ. Hôm qua đi ăn sinh nhật anh thấy cách người ta làm bánh sinh nhật bằng hoa quả rồi nhé, dễ cực. Khi nào sinh nhật Na, anh bảo mẹ làm cho.
Na không chắc những gì Vỹ nói là thật và liệu rằng đến sinh nhật nó Vỹ có còn nhớ hay không, nhưng trong giờ phút này nó chỉ biết rằng: Anh nó đã nhường lại phần bánh thơm ngon nhất để mang về cho nó, ấy vậy mà chừng đó năm trời nó lại cứ nghĩ anh Vỹ chỉ biết bắt nạt và sai vặt nó thôi, nghĩ lại thật hóa ra oan uổng cho ông anh này rồi.
– Ơ kìa. Vào nhà mà ăn nhanh đi, để vào gió là không ngon nữa đâu. Vỹ giục
Vậy là Na đã có một bữa sáng nhớ đời. Có lẽ đây là cái bánh ngon nhất trong cuộc đời mà nó được ăn, không chỉ vì hương vị mà còn vì thứ tình thân thiêng liêng chất chứa mà khó lòng nói rõ.
Chiều hôm đó, Na theo anh Vỹ ra đầu làng chăn trâu và vui chơi với đám bạn trong xóm cho đến tận lúc trời nhá nhem tối mới chịu về. Con đường dọc bờ đê quen thuộc bỗng trở lên rộn rã vì những tiếng cười đùa cùng với vài mẩu chuyện bâng quơ của lũ trẻ.
Vỹ lại tiện tay hái một nhánh hoa dã quỳ ven đường đưa cho Na, cái thằng quỷ nghịch ngợm ấy vậy mà tâm lý và lãng mạn ghê gớm, chả biết vì sao mà nó lại biết chiều lòng bọn con gái đến vậy, chắc sau này nó đa tình phải biết. Nhưng đó là chuyện của ngày sau, còn bây giờ Na chỉ thấy Vỹ là một ông anh chuẩn mực và tự nhủ với lòng: Từ giờ trở đi sẽ bớt hoạnh họe với anh nó hơn.
Cuộc sống của những đứa trẻ nơi miền quê nghèo cứ vậy trôi qua thật êm đềm và giản đơn, chẳng cần vật chất xa hoa, cũng không phải những món đồ chơi đắt tiền… Đó là những gì bình dị nhất, thân thương nhất và cũng ý nghĩa nhất.
Trong cái thiếu thốn của cuộc sống thực tại, người ta mới biết trân quý sự giàu có của tâm hồn, của tình thân. Còn bạn thì sao? Mỗi mùa sinh nhật có khao khát bánh và hoa giống nhân vật Na?! Nếu bạn may mắn năm nào cũng có sinh nhật đủ đầy bánh và hoa thì đừng quên tạo thêm điểm nhấn và tri ân những người thân yêu đấy!
Hoa18 – Shop hoa tươi quận 7 uy tín và chất lượng
Dưới bàn tay khéo léo, giàu kinh nghiệm của người nghệ nhân hoa tươi tại shop hoa Hoa 18, các sản phẩm hoa được trang trí khá kỳ công và khéo léo với nhiều kiểu dáng khác nhau, mang đến cho bạn sự lựa chọn đa dạng, gây ấn tượng ngay với người thương!
Đến với Hoa 18, bạn sẽ hoàn toàn yên tâm không lo hoa héo, hoa cũ, hoa giao trễ giờ, sai kế hoạch tặng hoa của bạn vì mọi thứ đều được chúng tôi chuẩn bị tận tâm như người nhà – hoàn hảo trong từng công đoạn.
Hoa18 luôn cân nhắc rất kỹ lưỡng từ hình thức đến giá thành, với mong muốn mang đến cho quý khách hàng những giá trị dịch vụ hoa tươi cao cấp nhất. Nếu bạn đăng nhập khi mua hàng bạn sẽ được với giá ưu đãi giảm thêm 3%.
Ngoài ra, nếu bạn chưa hài lòng với các mẫu hoa có sẵn thì HOA 18 là shop hoa tươi quận 7 có nhận thiết kế theo yêu cầu với mức giá cực kỳ hợp lý.